“Nơi đông giữ miệng, nơi loạn giữ tâm” mởi thực sự là "Đại Dũng"
Last updated: September 15, 2024 Xem trên toàn màn hình
- 18 Mar 2024 "Giả ngu, giả ngốc" là một cảnh giới cao của người thành công
- 01 Mar 2024 "Hồ đồ", "Trung dung", "Vô vi" và "tiêu dao" là gì?
- 10 Apr 2024 Triết Lý Nhân Sinh: Thông minh quá hóa mệt mỏi, ngốc một chút để lòng an nhiên.
- 12 Sep 2024 Tổng hợp các câu nói nổi tiếng của huyền thoại võ thuật Lý Tiểu Long
- 03 Oct 2022 Quy luật của sự cho đi: Khắc đi... khắc đến
- Chim có đường bay của nó
- Cây có hướng mọc của cây;
- Mỗi người có cách hành xử của riêng họ.
Sống trên đời không phải lúc nào cũng cần phải nói những lời hoa mỹ để mua chuộc lòng người. Nói về cách đối nhân xử thế, người xưa có câu rằng “Nơi đông giữ miệng, nơi loạn giữ tâm”. Ý nghĩa câu này khá đơn giản nhưng không phải ai cũng có thể hiểu được.
- Để không gặp họa trong cuộc sống và tránh mắc phải những sai lầm đáng tiếc, tránh được những phiền phức chốn thị phi thì làm người phải luôn ngẩng cao đầu, thế nhưng trước công việc nên biết cúi đầu.
- Cuộc đời của mỗi người chỉ có một, có những quyết định có thể làm ngay thì không nên đợi; có những cuộc hẹn nếu không thể chờ thì đừng mãi đứng chờ. Có rất nhiều việc chẳng cần phải tranh giành. Nếu là của mình không đi đâu mất, không ai có thể chiếm đoạt được. Không phải của mình cố giữ cũng bằng không, cầu mong cũng vô ích.
- Mọi nỗ lực của mình đều là để dành cho bản thân. Vì thế, nên không ngừng tu tâm dưỡng tính và tạo dựng uy tín cho bản thân. Dù có bậc phú quý đi chăng nữa, trong tâm của mình cũng nên duy trì được sự thanh tịnh. Khi đối diện với thực tại, hãy tận hưởng kiếp sống thanh tao, giúp người khác hạnh phúc cũng khiến tâm mình vui vẻ hơn.
- Sống ở đời, dành cho người khác một lối thoát chính là dành cho mình một lối đi, cho người khác cơ hội chính là cho mình hy vọng. Trong thế giới tự nhiên, muôn loài đều phải nương tựa lẫn nhau mà sinh tồn, chúng đồng sinh đồng diệt, một cá thể phát triển thì toàn thể phát triển, một cá thể bị tổn thương thì toàn thể bị tổn thương.
- Giúp đỡ người khác cũng là một niềm vui trong cuộc sống. Đồng thời, đó cũng là cơ hội và hy vọng của mình. Chỉ khi bạn có đủ khả năng để có thể bao dung cho một ai đó, bạn cũng sẽ cảm nhận được vai trò và vị trí của mình.
- Con người cũng không nằm ngoài quy luật của tự nhiên. Họ cũng giống như vạn vật trên trái đất, sống được là nhờ biết nương tựa vào nhau. Cuộc sống có hạnh phúc hay không là do tự bản thân bạn quyết định. Nếu như bạn biết cách gieo mầm từ lúc cho đi, chúng ta sẽ trở nên giàu có khi bản thân biết cho đi.
-
Nhấc lên được sẽ buông xuống được. Trong đời người có rất nhiều nỗi khổ, có những nỗi khổ nếu muốn trưởng thành ai cũng sẽ phải trải qua. Đời người có 4 nỗi kh:
- Một là nhìn không thấu, không thấy được sự yên vui gắn bó trong xã hội bon chen đấu đá, không thể nhìn thấy được sự thật của rất nhiều điều tốt đẹp ở ngoài xã hội ồn ào, náo nhiệt.
- Hai là xả không được, không quên được niềm vui trong quá khứ;. Hay nói cách khác, đó là không quên đi được những phút huy hoàng trong quá khứ.
- Ba là bước không qua, không vượt qua được những nỗi buồn trong tình cảm của quá khứ, đắm chìm trong cảm xúc đau buồn của ngày hôm qua.
- Bốn là buông không được. Có câu nói rằng, ‘đời người như một bản tình ca, có lúc trầm lúc bổng’. Làm người thì cần phải nhấc lên được thì cũng buông xuống được. Nhưng có nhiều người nhấc lên được nhưng mãi chẳng thể buông, buông không được những việc, những người đã qua trong quá khứ.
-
Thanh tỉnh, thản thành và thông minh trí huệ
- Cuộc sống vốn muôn màu muôn vẻ, không phải lúc nào cũng chỉ nhìn chằm chằm vào những cái sai của người khác. Nếu như bản thân không thể nhìn thấy được thiếu sót của mình, điều này chứng tỏ bạn đang không đủ tỉnh thức. Nếu như thấy người khác làm sai, thay vì bù lu bù loa lên cho cả xã hội thấy, bạn nên tĩnh lặng quan sát chính bản thân mình.
- Còn nếu như bản thân sai thì hãy thành tâm sửa sai, giữ cho tâm tỉnh táo, thoải mái mới có thể nhìn ra được ưu nhược điểm của chính mình. Khi bản thân đủ minh mẫn thì mới có thể nhìn ra được ưu nhược điểm của mọi người. Trí tuệ ở đời là học được ưu điểm của người khác, sau đó áp dụng, phát huy, sáng tạo và thay đổi.
Quy tắc làm người quan trọng cần nhớ
- Sống ở đời, đừng bao giờ nghĩ rằng mình thông minh hơn người khác. Nếu có thể, hãy biết lùi lại phía sau để dành cơ hội tỏa sáng cho họ. Nếu có thể, cũng đừng xem thường người khác. Bạn lúc nào cũng cảm thấy không có ai vừa mắt, cuộc sống sau này của bạn cũng sẽ đơn độc chẳng khác nào một kẻ lữ hành trên sa mạc.
- Không nên nghĩ bản thân phải tranh luận với ai đến cùng. Sống phải biết kính trên nhường dưới, tôn trọng mọi người thì cũng chính là tôn trọng bản thân mình.
- Những người ở cảnh giới cao nhất sẽ lặng lẽ làm việc, cuối cùng họ sẽ đạt được thành công vang dội. Người trung bình thì cứ bận rộn làm việc, cuối cùng cũng thành công nhưng ở mức bình thường. Riêng người thấp hơn thì khua môi múa mép rầm rộ, thích sống ảo với lối sống "phông bạt", ai cũng biết họ định làm gì nhưng cuối cùng việc đó lại thất bại.
- Người có trí tuệ cao nhất thì khi tại vị, họ vẫn có thể minh bạch mọi chuyện. Còn những người ở tầng lớp thứ 2 khi thoái vị mới có thể minh bạch được mọi chuyện, loại người còn lại - người thiếu bản lĩnh - thì đến chết vẫn không thể minh bạch được chuyện gì.
- Người có bản sự sẽ không nóng giận, người ở tầng thứ 2 có bản sự, có nóng nảy nhưng người còn lại vừa không có nóng nảy lại không có bản sự.
-
Nghiêm khắc yêu cầu bản thân. Vương Dương Minh - nhà triết học, nhà tư tưởng thời nhà Minh - nói rằng, làm người phải có trách nhiệm với chính mình thì mới có tâm khắc kỷ (khắc chế bản thân), có tâm khắc kỷ thì mới thành tựu được bản thân mình. Ông cho rằng, cao độ của một người được quyết định bởi mức độ yêu cầu bản thân của người đó.
- Người càng có yêu cầu nghiêm khắc đối với bản thân thì cao độ mà người đó đạt được càng lớn.
- Người thực sự có uy sẽ không oán không giận người khác, không ngại đối diện với khó khăn và thử thách. Họ biết lấy cái sai của người khác để có thể nghiêm khắc hơn với bản thân mình.
- Sống ở trên đời, tất cả cũng chỉ bởi chữ duyên, chữ tình, chữ tâm, chữ chân. Trên cuộc đời này, giữa con người với nhau tất cả đều là chữ duyên. Có những phút chạm mặt lướt qua đời nhau, đó cũng là cái phận, là hữu duyên. Có thể nói, duyên phận chính là cái mà ông trời đã từng sắp đặt. Mãi mãi ở bên bạn, không rời xa trong suốt cuộc đời chính là người chính là người nhà, thường xuyên bên cạnh mình đó chính là duyên bạn bè.
- Chạm vai nhau rồi bước qua, đó là người qua đường; không rời không bỏ, đó là người nhà; thường xuyên bên mình đó là bạn bè; sống chết bên mình, đó là người thân; nhìn nhau mà hiểu, đó là người yêu.
- Trong bất kỳ mối quan hệ nào cũng không cần phải dệt gấm thêu hoa, chỉ cần "trong lạnh tặng lửa" là đủ rồi. Gió nhẹ trời xanh thì một câu thăm hỏi, những khi sóng gió thì an ủi động viên, gặp lúc cô đơn thì bờ vai vỗ nhẹ… Cứ nhẹ nhàng, bình dị vậy thôi nhưng vô cùng ý nghĩa.
- Bên cạnh đó, hãy nhớ một điều quan trọng rằng, có những mối quan hệ dù thân cận thế nào cũng nhớ phải dành lại một lối đi cho mình. Hãy cho phép mình được tự do ở trong một ngăn bí mật của cuộc sống mà ít ai biết được. Ít nhất khi hoạn nạn, bạn cũng còn có một lối để về.
- Nếu thành công cũng không nên kiêu ngạo, có định cống hiến đến mấy thì cũng lưu lại cho mình một phần. Tâm an nhiên hãy cứ thuận theo trời đất mà diễn.