
Chính sách sở hữu đất đai của Trung Quốc: Động lực thúc đẩy người dân làm việc chăm chỉ và hiệu quả
Last updated: May 24, 2025 Xem trên toàn màn hình



- 01 Aug 2022
20 bài học kinh nghiệm rút ra từ Tam Quốc Diễn Nghĩa 597
- 10 Sep 2023
Định luật Murphy giải thích tại sao chúng ta luôn gặp xui xẻo vào những lúc tưởng thuận lợi 563
- 18 Dec 2024
Những Câu Thành Ngữ Khuyến Khích Tư Duy Ngược 522
- 03 Nov 2022
Bài học từ chuyện hai viên gạch xấu xí 376
- 12 Jul 2023
Vì sao ngày càng nhiều dự án phần mềm thất bại? 357
Chính sách sở hữu đất đai của Trung Quốc: Động lực thúc đẩy người dân làm việc chăm chỉ và hiệu quả
Trong nhiều năm qua, Trung Quốc – nền kinh tế tỷ đô – đã vận hành một mô hình đặc biệt về sở hữu đất đai: không công nhận tư hữu đất đai lâu dài, mà chỉ trao quyền sử dụng có thời hạn. Chính sách này không chỉ mang đặc trưng của thể chế chính trị, mà còn là một đòn bẩy hiệu quả để thúc đẩy tinh thần làm việc chăm chỉ, đầu tư có trách nhiệm và sử dụng đất đai hiệu quả.
Theo GS. Đặng Hùng Võ – nguyên Thứ trưởng Bộ Tài nguyên và Môi trường Việt Nam – việc sử dụng đất có thời hạn tạo ra áp lực tích cực: người dân, doanh nghiệp chỉ có một khoảng thời gian nhất định để khai thác đất đai, nên buộc phải tận dụng tối đa cơ hội, nâng cao hiệu suất và tránh lãng phí.
Chống đầu cơ – Tăng hiệu quả đầu tư
Khác với mô hình "sở hữu lâu dài" dễ dẫn đến đầu cơ tích trữ, mô hình "trích nhượng quyền sử dụng có thời hạn" tại Trung Quốc khiến người dân không thể giữ đất chờ tăng giá. Thay vào đó, họ phải tính toán kỹ lưỡng hiệu quả kinh tế và chi phí cơ hội. Điều này góp phần làm giảm giá đất, giúp người trẻ và thế hệ sau tiếp cận đất dễ dàng hơn.
Trung Quốc cũng không miễn thuế cho đất, mà sử dụng các công cụ thuế suất cao để ngăn chặn đầu cơ và ép người sử dụng phải khai thác đất hiệu quả. Cách làm này vừa tạo nguồn thu ngân sách ổn định, vừa giúp kiểm soát thị trường bất động sản lành mạnh.
Bài học từ Trung Quốc và góc nhìn toàn cầu
Không chỉ Trung Quốc, nhiều quốc gia có nền kinh tế chuyển đổi (như các nước Trung Á hậu Xô Viết) cũng chọn mô hình tương tự: công hữu đất đai, sử dụng có thời hạn, trao quyền khai thác có điều kiện. Trong khi đó, các nước Âu - Mỹ lại chọn con đường công nhận tư hữu hạn chế, nhưng vẫn kiểm soát bằng thuế và quy định chặt chẽ để tránh tích trữ và đầu cơ.
Ở Việt Nam, chính sách cho phép sử dụng đất lâu dài – đặc biệt với đất ở – đã khiến thị trường bất động sản trở thành nơi “trú ẩn” của dòng tiền, giảm động lực phát triển sản xuất và tạo nên những bong bóng giá đất. Điều này dẫn đến việc sử dụng đất kém hiệu quả và gây áp lực cho người trẻ muốn sở hữu nhà.
Tạm kết: Động lực từ giới hạn
Chính việc không được sở hữu vĩnh viễn, buộc phải “làm được gì thì làm ngay trong thời hạn cho phép” đã vô tình tạo ra một cơ chế thúc đẩy hiệu suất ở Trung Quốc. Người dân phải nỗ lực không ngừng để tối ưu hóa từng tấc đất mình được giao. Đây là một điểm đáng suy ngẫm cho các quốc gia đang tìm kiếm mô hình phát triển bền vững và công bằng trong quản lý tài nguyên đất đai.
