
Thông minh quá tất bị thông minh hại, làm người ngốc một chút thì việc mới thông
Last updated: April 29, 2025 Xem trên toàn màn hình



- 04 Sep 2021
Tào lao là gì? Các bí quyết để tránh tào lao trong giao tiếp 984
- 11 Feb 2024
Càng đọc càng thấm: 10 suy ngẫm sâu sắc từ nhà tâm lý học Carl Jung 936
- 04 Aug 2021
Đừng sợ đi chậm, chỉ sợ đứng yên 706
- 01 Oct 2024
"Tâm sinh tướng" là gì? 623
- 28 Apr 2023
Mô hình Why, How, What là gì? 587
Định Luật Murphy Và Bài Học Thâm Sâu: Thông Minh Quá Lại Hóa Khờ
Định luật Murphy dạy chúng ta rằng: “Nếu có khả năng một điều xấu xảy ra, nó sẽ xảy ra, và thường vào lúc ta ít ngờ nhất.” Điều này đúng ngay cả với những người thông minh nhất, đôi khi còn đúng hơn với họ.
Có một loại "mất trí" rất phổ biến trong xã hội hiện đại, gọi là "thông minh bị chính thông minh hại". Tác giả người Mỹ David Brooks trong cuốn sách Động Vật Xã Hội đã chỉ ra: “Trí óc con người là một cỗ máy tự tin thái quá.”
Chính sự tự tin vượt mức này khiến nhiều người rơi vào cái bẫy do chính mình giăng ra: đánh giá quá cao khả năng của bản thân, xem nhẹ những rủi ro và quên mất sự bất định luôn hiện hữu trong cuộc sống.
Khi Tự Tin Thái Quá Thành Cái Bẫy
Trong tâm lý học, hiệu ứng này được gọi là "ảo tưởng kiểm soát". Người ta tin rằng mình có thể kiểm soát được kết quả, dù thực tế có rất nhiều yếu tố ngoài tầm tay. Nhà tâm lý học Kunda (1987) đã phát biểu rằng:
"Con người có xu hướng lạc quan một cách phi thực tế về những sự kiện ngẫu nhiên, luôn tin rằng mình là ngoại lệ."
Những người quá tự tin không chỉ đánh giá sai về bản thân, mà còn phớt lờ các dấu hiệu cảnh báo. Họ chỉ tìm kiếm thông tin củng cố cho nhận định ban đầu của mình, đồng thời phớt lờ hoặc biện minh cho những dữ kiện trái chiều. Từ đó, các quyết định sai lầm dễ dàng nảy sinh, kéo theo hệ quả khôn lường.
Biết "Ngu" Vừa Đủ Lại Hóa Ra Khôn Ngoan
Ngược lại với tự tin thái quá, có một loại trí tuệ khác âm thầm mà sâu sắc hơn: “Giả ngốc để tránh họa, giả ngu để giữ thân.”
Những người thông minh thực sự hiểu rằng ngu dốt vừa đủ, tức là chấp nhận giới hạn của mình, biết mình không biết mọi thứ, mới có thể duy trì sự sáng suốt lâu dài.
Trong xã hội, ai quá thể hiện mình đều dễ trở thành mục tiêu. Còn người biết giả vờ khờ dại, biết khiêm nhường, thường tránh được thị phi, kiên nhẫn chờ thời mà tiến xa hơn người.
Biết Giữ Im Lặng Là Cảnh Giới Cao Nhất
Giữ im lặng không phải vì không có gì để nói, mà vì hiểu rằng có những lúc im lặng mới là tiếng nói mạnh mẽ nhất.
Khi đối mặt với khen chê, tranh luận hoặc bất trắc, người khôn ngoan chọn giữ miệng, giữ tâm. Bởi một câu nói ra không đúng lúc, không đúng chỗ, có thể trở thành con dao hai lưỡi giết chết chính mình.
Giữ im lặng còn là cách tự bảo vệ trước những sai sót của bản thân – điều mà định luật Murphy luôn rình rập để bộc lộ. Một bước lùi có thể là đòn bẩy cho cả một quãng đường dài sau này.
Tạm Kết
-
Tránh tự tin thái quá như tránh thuốc độc.
-
Giữ một phần "ngu ngơ" và khiêm tốn, để không bị định luật Murphy quật ngã.
-
Học cách giữ im lặng, để tâm trí không bị lay động bởi thị phi, để ý chí vững như núi.
Thông minh nhất chưa chắc thắng, mà biết giữ mình, biết lùi, biết ẩn nhẫn mới là cảnh giới cao nhất của đời người.
