
Truyện Công Sở: Tiếng Vỗ Tay Trong Màn Đêm
Last updated: May 31, 2025 Xem trên toàn màn hình



- 11 Feb 2024
Càng đọc càng thấm: 10 suy ngẫm sâu sắc từ nhà tâm lý học Carl Jung 1614
- 09 Aug 2019
Nghịch lý Icarus - Nghịch lý nói hay làm dở (Good idea, bad execution) 380
- 01 Oct 2021
Sự Tự Điều Chỉnh (Self-Regulation) Là Gì? Tại Sao Nó Quan Trọng? 369
- 04 Sep 2022
Hiệu ứng cánh bướm là gì? Ý nghĩa và tác động của hiệu ứng cánh bướm 322
- 19 Dec 2023
Hồi tưởng lạc quan (Rosy retrospection): Khi những quá khứ tươi đẹp có thể đe dọa đến tương lai của bạn 299
- 12 Sep 2024
Hiện tượng ‘Phông Bạt” từ góc nhìn Tâm Lý Học 296
- 14 Sep 2024
11 Cơ Chế Tâm Lý Che Giấu Cần Nhận Diện Để Hiểu Bản Thân và Người Khác 254
- 01 Oct 2024
Không phải IQ hay EQ, tỷ phú Jack Ma tiết lộ một kỹ năng để thành công giữa thời đại VUCA 176
- 02 Oct 2023
OCEAN: Mô hình 5 tính cách Big Five 159
- 01 Nov 2023
Lòng Tham Vi Tế: Khi Chúng Ta Chạy Theo Miễn Phí Mà Không Biết Đang Đánh Đổi Điều Gì 89
- 11 Feb 2025
Tại sao nhiều mối quan hệ vẫn không giúp bạn thành công? 87
- 02 May 2024
Giữ khoảng cách trong các mối quan hệ: Bí quyết để tránh ràng buộc cảm xúc 80
- 08 May 2024
Ghosting và Thao Túng Tâm Lý: Những Điều Gen Z Cần Biết để Bảo Vệ Bản Thân 57
- 02 May 2024
"Viên đạn bọc đường" là gì? Làm sao để nhận diện "viên đạn bọc đường"? 43
- 16 May 2024
Nghịch lý Allais: Khi con người không “lý trí” như kinh tế học tưởng 33
- 22 Sep 2024
Hội chứng Zeigarnik – Tại sao những công việc dở dang "đọng" lại trong trí nhớ lâu hơn các công việc đã hoàn thành? 22
- 18 Jan 2025
Echoist là kiểu người gì? Echoist khác với người hướng nội và người ái kỷ như thế nào? 21
Công ty nọ có hai bóng người luôn rập rình sau lưng sếp. Lan – phó phòng nhân sự “tự phong”, chẳng mấy khi đến công ty nếu sếp đi vắng. Nhưng cứ sếp xuất hiện là Lan lại xuất thần, lặp lại lời sếp như thánh chỉ và gào thét “chị đã nhắc rồi” trong khi cả phòng chưa ai từng được chị ấy nhắc.
Lan lên chức không phải vì năng lực, mà vì cái miệng ngọt và cái lưng dẻo. Ai cũng biết, nhưng ai cũng im. Cho đến một ngày, Lan chạm đến ví tiền của cả phòng khách hàng – đề nghị trừ lương toàn bộ vì lý do chậm deadline. Lạ một điều: người ra lệnh không phải sếp, mà là Lan.
Phòng khách hàng phản đòn với phân tích sắc như dao cạo, vạch rõ từng cái sai, từng lời nói dối. Họ không chỉ trả lời riêng, mà “reply all” và cc cả sếp tổng. Cái mặt Lan hôm đó không còn làn da để giữ.
Thùy – trợ lý kế toán, là một phiên bản khác. Mỗi lần sếp đến, cô lại hoá thân thành “quản đốc sản xuất”, nhắc ai đang uống nước, mắng ai đang đi đâu. Không ai ưa nhưng cũng chẳng ai phản ứng, cho đến khi cô lỡ miệng nhắc việc chị Nga vốn đã làm từ tháng trước, lại trước mặt sếp. Chị Nga không nhẹ nhàng gì: “Vuốt đuôi thì cũng phải nhớ mình đã vuốt gì hôm trước chứ”.
Sếp im lặng, đi thẳng vào phòng. Còn Thùy đứng như bức tượng, hối hận cũng muộn.
Từ sau hôm đó, cả Lan và Thùy đều im ắng hơn. Nhưng câu chuyện của họ vẫn là đề tài trà đá ngoài hành lang – minh chứng cho cái giá phải trả khi biến sự nịnh bợ thành chiến lược sống.
